CÔNG ƠN THẦY CÔ

Tên file: CÔNG-ƠN-THẦY-CÔ.doc
Tải về

33599239_792532154285046_2448092695424401408_n


Nắng vẫn hồng trên cây lá sớm mai, mây vẫn bay sau những cơn giông bão, thời giân vẫn nhẹ nhàng trôi đi trong vô hình. Chỉ có công ơn Thầy, Cô là không bao giờ đếm được, Thầy, Cô đã chắp cánh cho bao thế hệ học sinh vào đời. cô chuẩn bị cho một hành trang tri thức để lái con tàu vũ trụ bay vào cuộc sống, tự do vẫy vùng, tự do quyết định cho tương lai.
 Có khi nào trên đường đời bất chợt, bạn vô tình nhớ về thầy, cô của mình không? Nhớ về những người đã dìu dắt ta trong suốt quảng đời đi học?
 Thầy cô! Hai tiếng thiêng liêng ấy vang lên tự trong sâu thẳm tâm hồn ta một cách tha thiết không nguôi! Làm sao có thể kể xiết những công ơn cùng những nỗi vất vả của thầy cô. Xin kính dâng lên thầy cô ngàn lời kính yêu nhất.
 “Muốn sang thì bắt cầu kiều
 Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy”
 Nghề giáo viên là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý, và người giáo viên là người âm thầm mà vĩ đại nhất. Công việc của họ thầm lặng mà ý nghĩa biết bao, thầm lặng trên bụt giảng và giản dị giữa đời thường, họ giống như những con ong thầm lặng giữa ngàn hoa để chắt chiu cho đời những giọt mật tinh túy và thơm ngọt nhất.
 Từ khi còn là những cô cậu bé còn bỡ ngỡ đến trường tới khi trưởng thành đâu đâu ta cũng thấy có bóng dáng của thầy, cô. Thầy, cô uốn nắn ta từng bước đi, từng nét chữ đầu đời, đến những bài văn hay, những dòng thơ đầy xúc cảm. Có những đêm thầy thức trắng để:
 “Bên trang vở chúng em
 Miệt mài ghi chăm chú
 Bao khó nhọc dưới đèn”
 Ôi! Thật bao la tình thầy, cô! Dưới ngọn đèn leo lét, ánh mắt của con người phải tập trung cao độ lắm mới có thể làm việc tốt được. Vậy mà thầy đã hy sinh giấc ngủ và sức khỏe của mình để chấm bài cho lũ học trò, để rồi sáng mai lên lớp, trong giấy trả bài kiểm tra của đứa nào cũng có những lời phê bằng mực đỏ của thầy, cô những lời phê đầy tâm huyết, thầy sửa từng câu, từng chữ, từng lỗi chính tả cho học sinh. Nhìn những đứa học trò đọc chăm chú từng lời phê và khoe nhau điểm lòng thầy, cô rộn lên một niềm hạnh phúc vô biên. Cũng có những đêm thầy thức để soạn bài, sáng mai lên lớp cho chúng em có bài học mới.
 Trên bụt giảng với giọng nói ấm áp, trầm bổng, thầy, cô mang đến cho chúng em những điều lý thú của cuộc sống, thầy dạy cho chúng em về đạo lý làm người, về lòng yêu thương, lòng bao dung,… Thầy cô hung đúc cho chúng em lòng vị tha, đức hy sinh cao cả.
 Người ta nói “Nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò”, làm sao tránh khỏi sự nghịch ngợm của lũ “thứ ba” ấy. Những lúc đó thầy, cô khẽ chau mày, nét mặt khẽ nghiêm nghị. Nhưng với lòng vị tha và đức hy sinh thầy đã biến buổi trừng phạt thành những buổi dạy dỗ với những lời dạy đầy thuyết phục. Ấy vậy mà sau những lần như thế, mắt đứa nào cũng đỏ hoe, lòng rưng rưng lòng kính yêu thầy, cô vô hạn. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường là vậy! Đến khi ra trường thầy vẫn âm thầm, lặng lẽ dõi theo từng bước đi của lũ học sinh. Thầy sẳn sàng giúp đỡ khi chúng cần.
 Trên bước đường đời có đứa theo đuổi sự nghiệp công danh, cũng có đứa rẽ sang hướng khác vì kế mưu sinh, có ai biết rằng thầy, cô vẫn luôn dõi mắt theo ta! Thầy, cô hạnh phúc khi thấy ta vinh hiển và quặn lòng xót xa khi ta gặp trắc trở, khó khăn.
 Thời gian vẫn cứ trôi đi như những cỗ xe vô hình lăn bánh, thầy, cô vẫn lặng lẽ là người lái đò, chở hết lớp học sinh này tới lớp học sinh khác đến bến bờ tương lai. Mấy ai qua sông còn trở lại thăm con đò xưa? Một sự thật nghiệt ngã! Nhưng những người lái đò ấy vẫn kiên trì làm công việc thầm lặng của mình.
 Ôi! Cao quý thay người thầy, người cô! Thật công đức mà vĩ đại biết bao! Rồi mai đây những đàn chim bé nhỏ ngày nào sẽ tung đôi cánh trên bầu trời tri thức với hành trang trên vai là những kiến thưc quý báu và những lời dạy bảo của thầy, cô. Những lời dạy bảo ấy mãi theo ta cùng năm tháng, khi khó khăn nó mãi là điểm tựa để ta dựa vào và cố gắng sống tốt.
 Một lần nữa em muốn nói rằng em mang ơn Thầy, Cô như người mẹ thứ hai trong cuộc đời của em. Em nhớ đến câu hát mà mỗi lần mẹ em thường ngồi một mình làm việc và ngân nga, câu hát trong bài Người thầy:
 Người thầy, vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa
 Từng ngày, giọt mồ hôi rơi nhòe trang giấy
 Để em đến bên bờ ước mơ…
 Cảm ơn Thầy, Cô những người rất đặc biệt trong tim em… em yêu Thầy, Cô và yêu mái trường thân yêu rất nhiều kỷ niệm. em cũng như các bạn nếu sau này có bay ra đời sẽ chẳng bao giờ quên được nơi này - nơi đã chắp cánh cho em những ước mơ bay xa./.

Trả lời